Con dâu tôi là tiểu thư nhà gi:àu ở phố cổ Hà Nội, khi về làm dâu, nhìn thấy cảnh ba mẹ chồng làm nông, ở nhà cấp 4, chân lấm tay bùn nhưng cháu không bao giờ ch-ê b-ai mà vẫn luôn niềm nở. Một hôm con hỏi ước mơ của mẹ là gì tôi mới tâm sự ‘mẹ muốn có 1 ngôi nhà mái bằng ở cho an ổn’, nghe xong con liền xuống t i ề n xây tặng vợ chồng tôi ngay. Ngày tân gia, cả nhà đang dô h ò chúc mừng thì cháu gọi tôi vào phòng rồi đưa cho một túi đỏ, mở ra tôi s ữ-ng s-ờ vì tờ giấy A4 bên trong

Tin Tức

Ngày tân gia, không khí rộn ràng hơn bao giờ hết. Căn nhà mới khang trang, vững chãi với mái bằng kiên cố đứng sừng sững như một biểu tượng của sự đủ đầy và hạnh phúc. Tôi nhìn con cháu xúm xít, tiếng cười đùa, tiếng dô hò nâng ly hòa quyện vào nhau khiến lòng tôi rạo rực.

Con dâu tôi, cái Liên, vẫn luôn vậy – một người con dâu hiếu thảo, luôn tinh tế và thấu hiểu lòng người. Cháu không bao giờ tỏ ra khó chịu hay xa cách dù xuất thân gi:àu sang và về làm dâu trong gia đình nông dân chân lấm tay b ùn. Hôm nay, trong bộ áo dài đỏ rực, Liên nhẹ nhàng kéo tôi vào căn phòng mới của hai vợ chồng.

mgid.com, 843937, DIRECT, d4c29acad76ce94f

“Bố mẹ vào đây con có ch út quà muốn gửi.”

Tôi bước vào, lòng ngập tràn t ò m ò. Trên tay Liên là một chiếc túi vải đỏ th ẫm, vừa trang trọng vừa gi ản d ị. Cháu đưa túi cho tôi, ánh mắt đầy ấm áp và tr ìu mến.

“Bố mẹ mở ra đi.”

Tôi mở túi, bên trong là một tờ giấy A4. Ban đầu tôi nghĩ đó chỉ là một lời chúc hay danh sách quà tặng của họ hàng, nhưng khi đọc từng dòng chữ in trên đó, đôi mắt tôi mờ đi, tay run run.

“Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và quyền sở hữu nhà ở…”

Đó là giấy tờ căn nhà này, đứng tên hai vợ chồng tôi.

“Liên… đây là… con làm gì thế này?” Tôi l ắp b ắp.

Liên cười nhẹ, nắm lấy tay tôi. “Bố mẹ cả đời vất vả, bây giờ con và anh Hưng có điều kiện, đây là chút lòng con cháu muốn báo đáp. Nhà này là của bố mẹ, mãi mãi là tổ ấm của gia đình mình.”

Tôi không nói nên lời, chỉ biết nắm chặt tay cháu. Mọi khó khăn, khổ nhọc trong đời bỗng tan biến, lòng tôi tràn ngập niềm hạnh phúc.

Ngày hôm ấy, không chỉ là ngày tân gia, mà còn là ngày tôi nhận ra: hạnh phúc không nằm ở vật chất xa hoa, mà nằm ở tấm lòng yêu thương, sự hiếu nghĩa của con cháu dành cho mình. Tờ giấy A4 ấy không chỉ là một tài sản, mà còn là minh chứng cho tình cảm gia đình s âu đ ậm, bền ch ặt hơn mọi thứ tr ên đ ời.