Hồng Đào nổi tiếng nhờ diễn xuất tinh tế, chừng mực. Song với ‘Linh miêu’, bộ phim còn hạn chế trong xây dựng nhân vật, tài năng của nữ nghệ sĩ từ đó cũng bị lãng phí.
Sau thành công có phần bất ngờ của Quỷ cẩu (2023), những người đứng sau dự án, mà ở đây là nhà sản xuất Võ Thanh Hòa và đạo diễn Lưu Thành Luân, đã lập tức bắt tay vào thực hiện Linh miêu. Linh miêu có thể xem là đang kế thừa công thức phòng vé của Quỷ cẩu, với điểm dễ nhận thấy nhất là việc tiếp nối xu hướng khai thác chất liệu kinh dị dân gian vốn ăn khách thời gian qua.
Khác chăng, thành công của dự án trước đã giúp bộ phim thứ hai của đạo diễn Lưu Thành Luân được đầu tư mạnh tay hơn. Linh miêu được trau chuốt hơn trong phần hình ảnh, bối cảnh phim cũng có sự tiến bộ rõ rệt so với tác phẩm năm ngoái. Bộ phim còn có sự góp mặt của Hồng Đào – một trong những diễn viên thực lực của điện ảnh Việt.
Sở hữu nhiều tiền đề tốt là vậy, song Linh miêu bộc lộ không ít hạn chế. Và Hồng Đào, dù nỗ lực, cũng không thể chứng minh được quá nhiều điều khi bị đặt trong một nhân vật và một kịch bản vụng về.
Sự chừng mực của Hồng Đào là điểm sáng
Linh miêu lấy bối cảnh những năm 1960 tại xứ Huế. Phim xoay quanh gia tộc Dương Phúc giàu có nhất vùng, mà đứng đầu là mệ Bích (Hồng Đào) – một người phụ nữ độc đoán, bảo thủ, trọng lễ nghi. Bà có hai người con trai là Vĩnh Trọng và Vĩnh Thái. Song nhiều năm trước, con trai trưởng Vĩnh Thái đã phát điên sau khi vợ và con anh qua đời trong một tai nạn. Cũng từ đó, Gia Cường – con trai của người em, trở thành cháu đích tôn, thừa kế toàn bộ sản nghiệp.
Mọi bi kịch bắt đầu vào ngày lễ thượng thọ của mệ Bích. Giữa lúc náo nhiệt, Gia Cường đã không may qua đời do một tai nạn, gia tộc Dương Phúc từ đó cũng mất đi người thừa kế. Chưa dừng lại, tai họa còn nối tiếp khi một con mèo đen nhảy qua cái xác, trực tiếp khiến quỷ nhập tràng chiếm lấy thân thể Gia Cường.
Hồng Đào diễn xuất trong Linh miêu.
Hồng Đào thực chất mới có lần đầu chạm ngõ địa hạt phim kinh dị. Trước đó, nữ diễn viên chủ yếu quen với các dạng vai người mẹ, người phụ nữ trung niên trong các phim tâm lý, tình cảm.
Trong Thưa mẹ con đi (2019), cô ghi dấu ấn khi thể hiện thành công cái đau đáu xen lẫn khó xử của một người mẹ khi biết con mình đồng tính. Ánh mắt của Hồng Đào là sức sống của bộ phim, và diễn xuất chừng mực, tiết chế của cô đã đem đến thứ cảm xúc âm ỉ, khó nguôi ngoai cho tác phẩm.
Trong Beef (2023) – series nổi tiếng của A24, Hồng Đào tiếp tục trong vai một người mẹ. Và lần nữa, diễn xuất mộc mạc, gợi cảm giác chân thành, ấm áp của cô tạo điểm nhấn. Người mẹ Hanh Trinh, dưới màn hóa thân của Hồng Đào, chỉ có một khoảnh khắc xuất hiện ngắn ngủi. Song chính sự quan tâm cùng những câu thoại giàu triết lý của cô đã tác động không nhỏ đến các quyết định của nữ chính.
Qua nhiều vai diễn như vậy, Hồng Đào cho thấy bản thân đã quen với sự tiết chế trong diễn xuất. Cô thường giữ sự chừng mực trong cách thể hiện nhân vật, không quá ồn ã với những cảnh vui, càng không lên gân, gào thét khi nhân vật đối diện với những bi kịch. Đó là cái tinh tế hiếm có mà không phải diễn viên nào cũng làm được.
Hồng Đào trong Beef – bộ phim truyền hình của xưởng A24 đình đám.
Và có lẽ, sự chừng mực đó là thứ duy nhất mà Hồng Đào có thể đem đến Linh miêu. Thực chất, tác phẩm của Lưu Thành Luân không trao cho nữ diễn viên quá nhiều đất thể hiện. Nhân vật của Hồng Đào được xây dựng với đầy sự đơn biến. Mệ Bích độc đoán hoàn toàn và cũng ích kỷ hoàn toàn. Hồng Đào, với diễn xuất tự nhiên và đài từ chuẩn mực, đã giúp sự một màu đó trôi qua nhẹ nhàng, không gây quá nhiều khó chịu cho người xem.
Thậm chí, trong các phân cảnh xung đột, cự cãi – tình huống mà nhiều diễn viên Việt thường không kiểm soát được năng lượng, dẫn đến ồn ào, Hồng Đào vẫn xử lý rất “ngọt”, giúp 30 phút đầu phim trôi qua khá ổn thỏa.
Song càng trôi về cuối, chuyện phim càng trở nên rời rạc. Hồng Đào từ đó cũng không thể tạo thêm quá nhiều khoảnh khắc đáng nhớ.
Tiếc nuối
Thực tế ở mảng diễn xuất, Linh miêu cho thấy sự chênh lệch, thiếu đồng đều giữa các vai diễn. Hồng Đào, với kinh nghiệm và năng lực diễn xuất đã được chứng minh, vẫn có màn thể hiện ổn dù nhân vật không mấy ấn tượng. Ngược lại, đó là điều các diễn viên khác chưa làm được.
Thùy Tiên, dù rất nỗ lực, vẫn khó tránh khỏi sự thiếu kinh nghiệm, vụng về trong vai diễn đầu tay. Cô có không ít lần lên gân, thiếu tự nhiên, đặc biệt là trong trường đoạn cuối phim. Cặp vợ chồng con thứ do Thiên An và Samuel An thủ vai cũng nhạt nhòa. Chưa kể, các nhân vật mà những diễn viên này đảm nhận cũng thiếu chiều sâu, ít sự gắn kết và ân oán giữa họ chỉ được hé lộ qua những màn hồi tưởng đơn điệu.
Hồng Đào vì thế không có một đối trọng ngang hàng, có thể cùng tạo nên những tương tác sâu sắc, điều cô từng làm được với Phương Anh Đào trong Mai (2024), hay Trấn Thành trong Cua lại vợ bầu (2019).
Mặt khác, mệ Bích là một nhân vật được xây dựng chưa ấn tượng. Bên cạnh sự một màu, thiếu những xung đột cần thiết để tạo nên cái phức tạp của một con người, nhân vật quyền lực nhất gia tộc Dương Phúc còn không có một hành trình phát triển rõ ràng. Mệ Bích ở đầu phim là một người có tính cách độc hại, là mầm mống của mọi tai ương, song khi kết phim, bà vẫn ích kỷ như vậy, không có chút chuyển biến.
Điều đó khiến không gian diễn xuất của Hồng Đào bị gói gọn trong một kiểu tính cách, một vài nét diễn lặp đi lặp lại xuyên suốt và một dạng vai hoàn toàn xấu trong cả 109 phút phim.
Hồng Đào và Thùy Tiên thiếu đi màn tương tác đáng nhớ.
Ngoài ra, với việc chưa có nhiều kinh nghiệm trong dòng phim kinh dị, Hồng Đào cũng bộc lộ một vài thiếu sót. Nét diễn của cô trong những phân cảnh kinh dị có phần đơn điệu, chỉ dừng lại ở la hét, sợ hãi hoặc nhăn mặt mà thiếu những khoảnh khắc đủ sức truyền tải nỗi sợ đến khán giả.
Hồng Đào, với những vai diễn chất lượng trong các năm vừa qua, đã chứng minh bản thân là một trong những diễn viên dày dạn kinh nghiệm của màn ảnh Việt. Và vì thế, khán giả cũng mong đợi nhiều hơn trong một dự án có sự góp mặt của cô. Song với Linh miêu, những kỳ vọng đó có lẽ vẫn chưa được đền đáp xứng đáng.
Thuận Minh